ĐẶT TÂM Ở CỰC LẠC
Theo pháp môn Tịnh độ, trì danh niệm Phật là bước đầu của hành giả thực tập và giai đoạn thứ hai là quán tưởng niệm Phật mới là pháp chính yếu giúp chúng ta vãng sanh.
Theo pháp môn Tịnh độ, trì danh niệm Phật là bước đầu của hành giả thực tập và giai đoạn thứ hai là quán tưởng niệm Phật mới là pháp chính yếu giúp chúng ta vãng sanh.
Niệm Phật là một phương tiện giúp cho hành giả thanh lọc tâm ý, chuyển hóa nội tâm theo hướng tích cực để làm thay đổi hành vi, lối sống.
Đức Phật mở ra con đường “nan tín chi pháp” cho mình, pháp Tịnh độ đây, khó tin lắm, vì dễ quá, chỉ cần niệm Phật thôi. Thế nhưng để được nhất tâm bất loạn thì khó vô cùng, còn khó hơn thiền định nữa.
Giới là hàng rào phòng hộ tâm ý khiến cho điều ác không xảy ra nơi tâm ý và điều xấu cũng không xâm nhập vào tâm ý thì thế giới Tịnh độ được thiết lập trên nền tảng tâm ý thanh tịnh gọi là tự tịnh kỳ ý.
Hôm nay, tôi về đây thăm ngôi tịnh thất (Vô Y viện) của cố Đại lão HT Thích Trí Tịnh và nhân đây cũng chia sẻ với các huynh đệ một vài suy nghĩ để cùng nhau thúc liễm thân tâm và trau dồi giới, định, tuệ.
Dù Đức Phật dạy có đến 8 vạn 4 ngàn Pháp môn, nhưng tu pháp môn nào thì cũng phải tự mình nổ lực, có thế mới thành tựu đạo quả giải thoát. Chỉ duy nhất đối với pháp môn Tịnh độ ngoài tự lực ra còn có sự tha lực hộ niệm của Đức Phật A Mi Đà.
Khi đã đủ ba yếu tố thiết yếu: “Tin sâu, nguyện thiết, hạnh chuyên” thì người niệm Phật ở đời hiện tại được thân tâm an lạc, cuộc sống an nhiên tự tại, sở cầu đều được như ý.
Nếu đời này không đạt được thật ích nơi đạo, thì những đời sau khó tránh khỏi nỗi khổ nơi 3 đường…
Tịnh độ được xây dựng trên nền tảng tịnh giới, có giữ giới thanh tịnh là có Tịnh độ. Chúng ta tu các thiện pháp, các thiện pháp chính là giới. Mười phương chư Phật cũng như thế không ngoài Tịnh giới.
Nếu chúng sanh đời mạt pháp này không nương vào Phật hiệu mà tu tập cầu thoát ly sanh tử thì không còn phương pháp nào thù thắng hơn vậy.
Chọn pháp hành trì muốn thành công phải phù hợp căn cơ, chữa bệnh được lành là thuốc hay chứ nào phải do nơi mắc rẻ. Nên con hiểu, pháp Phật dạy đều là phương diệu dược, nếu hợp cơ bệnh dù nặng ắt vẫn được lành.
May nhờ Đức Phật từ bi mở bày pháp môn Tịnh độ, chư Tổ truyền thừa, Sư trưởng chỉ dạy. Chúng ta phải nổ lực hành trì, khởi lòng tin sâu, phát nguyện tha thiết, niệm Phật chuyên cần…
Tịnh độ là pháp tu đặc biệt, một phương tiện chuyển nghiệp đặc biệt, một đường tắt đặc biệt, nếu không am tường sự vận hành tâm, cảnh và nguyện lực của Phật thì khó tin hiểu.
Pháp môn niệm Phật của chúng ta cũng là tu chỉ quán. Trong niệm Phật đường thường hay nhắc nhở mọi người “buông xả vạn duyên”, đó là “chỉ”; “đề khởi Phật hiệu”, đây chính là “quán”. Từ đó cho thấy, “chỉ quán” chính là Thiền định.
Ấn Quang Đại Sư, húy Thánh Lượng, biệt hiệu Thường Tàm, người khoảng cuối đời nhà Thanh sang kỷ nguyên Dân Quốc, con nhà họ Triệu ở Hiệp Tây.