HÀNH SÁCH ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG THẬP TỔ

Hành Sách Đại Sư, tự là Triệt Lưu, người đời nhà Thanh, con của Tưởng Toàn Xương, một bậc lão nho ở vùng Nghi Hưng. Cha ngài là bạn phương ngoại với đức Đức Thanh Hòa Thượng, tức Hám Sơn Đại Sư.

TRÍ HÚC ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG CỬU TỔ

Trí Húc Đại Sư, tự Ngẫu Ích, người đời Thanh, họ Chung, nhà ở Ngô huyện. Thân phụ thọ trì chú Đại Bi và Bạch Y, mộng thấy đức Quán Âm đại sĩ trao cho một đứa bé trai mà sanh ra ngài

CHÂU HOẰNG ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG BÁT TỔ

Châu Hoằng đại sư, tự Phật Huệ, hiệu Liên Trì, người đời Minh, con nhà họ Trầm, ở xứ Nhân Hòa tại Hàng Châu. Năm mười bảy tuổi ngài đã được bổ làm Giáo thọ, nổi tiếng là người học hạnh kiêm toàn.

TỈNH THƯỜNG ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG THẤT TỔ

Tỉnh Thường đại sư, tự Thứu Vi, người đời Tống, con nhà họ Nhan ở Tiền Đường. Khi lên bảy, ngài gặp duyên lành xuất gia và mới mười bảy tuổi đã thọ giới cụ túc.

PHÁP CHIẾU ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG TỨ TỔ

Pháp Chiếu Đại Sư, chưa rõ là người bậc thế nào? Trong năm Đại Lịch thứ hai đời nhà Đường, hàng đạo tục được biết ngài ở chùa Vân Phong tại Hoành Châu, thường chuyên cần tu tập.

THỪA VIỄN ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG TAM TỔ

Thừa Viễn Đại Sư, người đời Đường, nguyên quán chưa rõ được xuất xứ. Ban sơ, ngài theo học với Đường thiền sư ở Thành Đô, kế lại học với Tản thiền sư ở Tứ Xuyên. Sau ngài đến Kinh Châu tham học với Chân pháp sư ở chùa Ngọc Tuyền.

HUỆ VIỄN ĐẠI SƯ – LIÊN TÔNG SƠ TỔ

Đại Sư Huệ Viễn họ Cổ, nguyên quán xứ Lâu Phiền ở Nhạn Môn thuộc tỉnh Sơn Tây. Ngài sanh tại Thạch Triệu, năm Giáp Ngọ, vào niên hiệu Diên Hy đời vua Thành Đế nhà Tấn. Cả song thân đều khuyết danh.

KỆ NIỆM PHẬT HẠ THỦ CÔNG PHU

…thấy căn cơ của mình hiện tại đây, cũng như tất cả mọi người trong thời gian này mà rời pháp môn niệm Phật, quyết khó bảo đảm giải thoát lắm, đừng nói là bảo đảm thành Phật.

CHỈ RÕ CÔNG PHU NIỆM PHẬT

Tôi xem nhiều kinh sách nhận thấy pháp môn niệm Phật dễ nắm vững, thực hành cũng dễ, khi chưa được cũng biết chưa được, khi được thì cũng biết đã được, thật rõ ràng!

GIỚI ĂN THỊT

Tâm từ bi là lòng muốn cho chúng sanh khỏi khổ thường vui, mà bây giờ, nỡ lấy cái khổ nhứt của chúng sanh để nuôi cái thân mình, ngon cái miệng mình, như vậy thì lòng từ bi làm gì có nữa..

Scroll to Top