TAM NGOẠT AN CƯ ĐÌNH Ý MÃ, CỬU TUẦN TU HỌC ĐỊNH TÂM VIÊN
Dù ở nơi đâu người tu đều phải sống theo thanh quy, giới luật. Đó là nếp sống, là luật lệ của người xuất gia. Những quy củ đó tạo nên nét đặc trưng chốn thiền môn.
Dù ở nơi đâu người tu đều phải sống theo thanh quy, giới luật. Đó là nếp sống, là luật lệ của người xuất gia. Những quy củ đó tạo nên nét đặc trưng chốn thiền môn.
Năm nay, tôi sắp sỉ 80 rồi. Nhìn khắp đạo tràng đây, tôi không còn thấy huynh đệ nào đã từng gắn bó khi tôi còn bé thơ, cùng lắm chắc còn ông Sư huynh (HT Thích Hoằng Thông) ngồi bên tôi đây. Hai anh em tôi sống cùng một thời, tôi gần 80 thì ông cũng tầm ấy.
Tập sự tu cũng vui, mà Sa-di tu cũng vui, lúc đã Tỳ-kheo tu càng lâu càng thấy vui… Đi tu mà chuyện gì không vừa bụng là nó buồn thì căn tu của mình còn cạn mỏng.
Hôm nay, tôi về đây thăm ngôi tịnh thất (Vô Y viện) của cố Đại lão HT Thích Trí Tịnh và nhân đây cũng chia sẻ với các huynh đệ một vài suy nghĩ để cùng nhau thúc liễm thân tâm và trau dồi giới, định, tuệ.
Dù Đức Phật dạy có đến 8 vạn 4 ngàn Pháp môn, nhưng tu pháp môn nào thì cũng phải tự mình nổ lực, có thế mới thành tựu đạo quả giải thoát. Chỉ duy nhất đối với pháp môn Tịnh độ ngoài tự lực ra còn có sự tha lực hộ niệm của Đức Phật A Mi Đà.
Khi đã đủ ba yếu tố thiết yếu: “Tin sâu, nguyện thiết, hạnh chuyên” thì người niệm Phật ở đời hiện tại được thân tâm an lạc, cuộc sống an nhiên tự tại, sở cầu đều được như ý.
Nếu đời này không đạt được thật ích nơi đạo, thì những đời sau khó tránh khỏi nỗi khổ nơi 3 đường…
Giới luật là Đức Thầy cao cả của chư Tỳ kheo, vì giới luật có thể hướng dẫn chư Tỳ kheo tu tập đạt được giải thoát, giác ngộ, chứng đắc các Thánh quả, cho đến quả vị Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.
Tịnh độ được xây dựng trên nền tảng tịnh giới, có giữ giới thanh tịnh là có Tịnh độ. Chúng ta tu các thiện pháp, các thiện pháp chính là giới. Mười phương chư Phật cũng như thế không ngoài Tịnh giới.
Nếu chúng sanh đời mạt pháp này không nương vào Phật hiệu mà tu tập cầu thoát ly sanh tử thì không còn phương pháp nào thù thắng hơn vậy.
Chọn pháp hành trì muốn thành công phải phù hợp căn cơ, chữa bệnh được lành là thuốc hay chứ nào phải do nơi mắc rẻ. Nên con hiểu, pháp Phật dạy đều là phương diệu dược, nếu hợp cơ bệnh dù nặng ắt vẫn được lành.
May nhờ Đức Phật từ bi mở bày pháp môn Tịnh độ, chư Tổ truyền thừa, Sư trưởng chỉ dạy. Chúng ta phải nổ lực hành trì, khởi lòng tin sâu, phát nguyện tha thiết, niệm Phật chuyên cần…
Đại lão Hòa thượng đã có những đóng góp, những công đức to lớn trong công cuộc chấn hưng, thống nhất và hòa hợp Phật giáo, góp phần xây dựng và bảo vệ khối đại đoàn kết dân tộc, phụng sự đất nước.
Nhưng việc gì đến rồi cũng sẽ đến. Kỳ hạn ở lại cõi này của Sư Ông đã mãn. Thời gian trôi qua như tên bắn, phút chốc đã hai năm rồi, đến ngày Sư Ông cũng phải đi…
Đừng hoang phí đồ vật, vì đó là của đàn na tín thí người ta cúng. Người ta cực nhọc kiếm tiền để cúng chùa, cúng Tăng Ni. Mình phải nên tiết kiệm, ráng lo tu để đền ơn đàn-na thí chủ…