GIỚI LUẬT LÀ THỌ MẠNG CỦA PHẬT PHÁP

Trích lời huấn giới của Hòa thượng Thích Trí Tịnh, một lời vàng pháp bảo, thể hiện tâm nguyện sâu xa của bậc Thượng thủ Tăng-già về sự trường tồn của Giới pháp và Chánh pháp Như Lai.

TÂM ĐẠI BI CỦA ĐỨC PHẬT

Đức Phật là bậc Đại Từ Đại Bi, Ngài xem tất cả chúng sinh mọi loài như con một. Lòng yêu thương chúng sinh của Đức Phật, trong Kinh Lăng Nghiêm có nói, như mẹ thương con, chỉ mong làm sao cho con mình được hết tất cả khổ và hưởng tất cả vui.

Cho nên trong Kinh Hoa Nghiêm nói: “Đức Phật không có tâm tưởng nào khác ngoài tâm Đại Từ Đại Bi, ban vui cứu khổ cho tất cả chúng sinh.”Vì vậy, Đức Phật ra đời cũng không ngoài mục đích ấy: vì thương chúng sinh như con một mà phải ban vui cứu khổ.

Và trong Kinh Pháp Hoa, Đức Phật nói rõ: “Đức Phật ra đời vì muốn cho tất cả chúng sinh được khai Phật tri kiến, thị Phật tri kiến, ngộ Phật tri kiến và nhập Phật tri kiến, được thành Phật như Phật không khác.” Chỉ một hoài bão duy nhất đó mà Đức Phật ra đời; và Đức Phật cũng nói, mười phương chư Phật ra đời cũng chỉ vì một hoài bão duy nhất đó mà thôi.

Do đó, tất cả pháp của Phật nói ra cho chúng ta cũng như tất cả chúng sinh, những người có thể tin được, có thể hành được, đều hướng đến mục đích cứu cánh là hết khổ, được an vui, giải thoát, đầy đủ trí tuệ và từ bi như Đức Phật không khác.

Cho nên, bổn phận hôm nay của chúng ta, cũng như của các vị Giới sư, chỉ vì mục đích duy nhất là đem giáo pháp của Phật truyền dạy lại cho những người kế thừa mình, để Chánh pháp của Phật mãi mãi lưu truyền ở thế gian không dứt.

Để làm gì? Để cho những người hiện tại, cũng như tất cả người ở tương lai và rộng đến tất cả mọi loài chúng sinh, đều được nhuần thấm nơi Chánh pháp, được ban vui cứu khổ, để hết khổ và được an vui.

GIỚI LUẬT – NỀN TẢNG CỦA CHÁNH PHÁP

Như Đức Phật dạy: “Sau khi Phật diệt độ, các Thầy phải coi Giới luật là bậc Thầy sáng suốt, cũng như Phật còn tại thế không khác.”

Bởi vậy, sau khi Phật diệt độ, nhất là trong thời kỳ mạt pháp này, nếu chúng ta có một tâm giữ gìn được Chánh pháp của Đức Như Lai để làm lợi ích cho tất cả mọi người, mọi chúng sinh đều được an vui, hết khổ, thì trước hết phải giữ gìn Giới luật của Đức Phật còn tồn tại ở thế gian.

Giới luật có tồn tại ở thế gian thì mới làm nền móng cho Chánh pháp được trường tồn. Muốn giữ gìn Giới luật được tồn tại nơi thế gian, thì phải thực hành đúng như Giới luật mà Đức Phật đã chế định lúc còn tại thế, để được truyền nối đến ngày nay. Thế nên, ở nơi chúng ta, là người đã thọ giới và thực hành theo giới, lại phải đem Giới luật ấy truyền trao cho những người hậu lai để có sự kế thừa liên tục.

Vì vậy, ta phải làm Giới sư, phải truyền giới cho giới tử thọ giới, học giới và giữ giới. Các vị giới tử, khi đã có giới rồi, cũng sẽ truyền lại cho người khác được thọ giới, học giới và giữ giới. Được như vậy thì Giới pháp của Đức Phật mới có thể tồn tại; mà Giới pháp tồn tại thì Phật pháp mới còn – đây là lời nói trong Kinh.

SỨ MẠNG CỦA GIỚI SƯ

Vì việc truyền giới là pháp sự tối trọng trong Tăng đoàn, nên tôi xin nhắc nhở toàn thể chư vị Giới sư rằng:

Dẫu cho hoàn cảnh có khó khăn hay gặp phải những nhân duyên chi phối, chúng ta không nên để bất cứ điều gì làm sai lệch tinh thần Giới luật. Khi đảm nhiệm pháp sự truyền giới, chư vị phải hết lòng thực hiện đúng như Luật Phật chế định. Nếu không thể trọn vẹn toàn phần, thì chí ít cũng phải thành tựu phần lớn những điều trong Luật dạy về nghi thức truyền giới. Chỉ khi pháp truyền giới đúng pháp, thì người thọ giới mới được đắc giới thể thanh tịnh, và Giới pháp mới được trường tồn trong Tăng-già.

Như vậy, Giới luật trước hết là nơi người thọ giới. Nếu người thọ giới chưa được đắc giới, thì về sau làm sao có thể thành tựu giới thể trang nghiêm, có được giới đức thanh tịnh để nuôi dưỡng phạm hạnh? Do đó, sự truyền giới là mối khởi đầu trọng yếu, là nền tảng để Giới pháp được trường lưu. Bởi vậy, dù trong hoàn cảnh nào, nếu không thể viên mãn hoàn toàn, thì chư vị Giới sư cũng phải nỗ lực hoàn thành những điều trọng yếu nhất mà trong Luật tạng đã chỉ dạy cho người có bổn phận truyền giới.

Tôi cũng thành tâm cầu nguyện cho toàn thể chư vị Giới sư luôn lục căn thanh tịnh, tam nghiệp thuần hòa, giới thể trang nghiêm, để có thể thay Phật tuyên dương Chánh pháp, ban trao Giới pháp cho hàng giới tử được đắc giới thanh tịnh, làm rạng rỡ mạng mạch Tăng-già nơi nhân gian.

LỜI NHẮN GỬI ĐẾN GIỚI TỬ TĂNG NI

Tôi xin mạn phép được gọi quý vị là huynh đệ, bởi vì dù sao chúng ta cũng đều là con của Đức Phật; đã là con của Phật thì đồng một cha, tức là anh em với nhau cả. Quý huynh đệ ngày hôm nay, cũng như tôi hơn nửa thế kỷ trước, cũng từng khép nép cần cầu và khát ngưỡng được thọ giới.

Lòng của tôi ngày hôm trước, và những ngày sau đó, cũng chính là cái lòng của quý huynh đệ thọ giới ngày hôm nay. Tôi thông cảm nơi tâm nguyện đó, vì tôi đã từng trải qua, và tâm thành ấy tôi vẫn ôm ấp cho đến ngày hôm nay. Khi cầu giới như vậy, lòng mình khởi nên sự thiết tha, thanh tịnh đối với Giới luật. Do sự mong muốn và cần cầu ấy mà có niềm khao khát và trân trọng.

Quý huynh đệ nên biết: Sơ tâm – tức tâm phát khởi ban đầu, rất khó có mà cũng rất quý. Nhưng nếu không giữ gìn, sau khi được rồi, thì cái tâm phát khởi ấy lần lần bị phai nhạt đi. Cho nên, lòng khát ngưỡng Giới luật, tấm lòng quý trọng nơi Giới luật lần đầu tiên mình có được, tôi vẫn tâm tâm niệm niệm ôm ấp cho đến trọn đời. Thật ra, cũng có lúc nó phai nhạt phần nào, nhưng nhờ nghĩ đến bổn phận của mình, nghĩ đến con đường giải thoát, mà tâm nguyện ấy kéo lại, khiến lòng tôn kính Giới luật vẫn bền bỉ như thuở đầu.

Tôi khuyên nhắc quý huynh đệ hãy ghi nhớ những giờ phút thiêng liêng mình cầu giới – tâm trạng, chí nguyện ra sao – hãy nhớ rõ ngày, tháng, năm, giờ, phút mình được thọ giới, để từ đó ôm chặt trong lòng, giữ gìn, trân trọng, quý báu mãi mãi về sau. Sau khi thọ giới và được đắc giới, trở về nơi trụ xứ, quý huynh đệ sẽ thấy rằng sự quý trọng nơi giới đã thọ rất khó giữ trọn vẹn, rất khó giữ bền. Phải có chí nguyện kiên cường, phải có tâm hành được kiểm soát, thì mới có thể giữ gìn trọn vẹn.

Phật dạy: “Trong lục đạo chúng sinh, chỉ có thân người mới có thể xuất gia, mới được thọ giới làm Tăng hay làm Ni”. Giờ đây quý huynh đệ được làm thân người, lại có duyên lành sắp được thọ giới và đắc giới, được gieo nhân chánh quả của Đức Như Lai, đó là do nhiều đời trước đã trồng thiện căn sâu dày.

Trong Luật, Đức Phật dạy: “Người thọ giới được đắc giới là do ở trước Giới sư, có tâm kính trọng, hết lòng cầu giới.” Do có tâm kính trọng ấy mà được đắc giới, phải nhớ điều đó. Do vậy, hãy nhớ rằng Giới chỉ có khi Đức Phật ra đời mới có; Giới mà mình sắp thọ không phải là chuyện dễ có. Nếu không có Phật ra đời, thì Giới ấy không tồn tại ở thế gian.

Chính nơi Giới đó làm nền tảng, làm chỗ đứng đầu tiên để bước lên hàng Hiền Thánh. Bởi các bậc Hiền Thánh do Chánh định, Chánh huệ mà thành tựu. Nếu không có Giới thì Chánh định không sinh; không có Định thì Huệ không phát. “Nhân Giới sanh Định, nhân Định phát Huệ.” Giới là bậc đầu tiên; không Giới thì lấy đâu có Định, không Định thì không có Huệ, không thể bước lên hàng Hiền Thánh.

Nguyên nhân được đắc giới là do tấm lòng hết sức kính trọng; thiếu lòng kính trọng ấy thì không thể đắc giới. Đó chính là điều tôi muốn nhắc nhở quý huynh đệ hôm nay. Sau khi thọ giới rồi, phải cố gắng học giới cho rành; nhờ học, hiểu, ghi nhớ thì mới hành trì đúng với Giới luật. Hành trì đúng thì quý vị đã bước đầu trên con đường Hiền Thánh, đạt giải thoát, hết khổ.

Chính nơi Giới luật ấy làm nấc thang đầu tiên cho quý vị đi đến hoài bão duy nhất của Đức Phật ra đời: “Muốn cho tất cả chúng sinh khai, thị, ngộ, nhập Phật tri kiến – để thành Phật như Phật không khác.”

Tôi cầu mong cho tất cả quý huynh đệ từ giờ phút này thân tâm được thanh tịnh, nghiệp chướng tiêu trừ, thiện căn tăng trưởng, để khi thọ giới thì được đắc giới. Và tôi cũng xin gởi lời cầu chúc đến toàn thể chư Tôn đức, quý vị hiện diện hôm nay, cũng như tất cả mọi người, tất cả chúng sinh, đều được an lành, an vui và giải thoát.

Hòa thượng Thích Trí Tịnh

(Lời đạo từ trong Đại giới đàn Thiện Hòa,

ngày 01-04-1993, tại Đại Tòng Lâm, Bà Rịa – Vũng Tàu)

 

Facebook Zalo    
Scroll to Top